Nội dung Mirai: Em gái đến từ tương lai

Kun, một cậu bé sinh ra từ một gia đình mà trong đó cha cậu là kiến ​​trúc sư. Ngôi nhà Kun sống được thiết kế xung quanh một cái cây, tại đây Kun dành thời gian vui chơi với chú chó Yukko và bộ đồ chơi xe lửa của cậu. Khi Kun lên bốn tuổi, mẹ cậu sinh hạ em gái Mirai (未来, nghĩa là "tương lai"), Kun không vui vẻ khi thấy mẹ về nhà cùng người em mới. Cha mẹ cậu ngày quay ngày dành tình thương và chỉ tập trung vào Mirai, khiến Kun cảm thấy xa lánh và cậu quyết đánh cô em bằng một tàu xe lửa trong bộ đồ chơi. Kun nổi cơn giận lên mẹ cậu, cả gia đình ngập đầy tiếng khóc của hai anh em.

Sau cơn giận, Kun bước ra ngoài sân, phía trước cậu là một khu vườn huyền dịu. Một nngười đàn ông lạ tự xưng là "hoàng tử" bước ra, ông than vãn về việc mình ít được chú ý kể từ khi Kun ra đời. Kun nhận thấy người đàn ông là chú chó Yukko ở dạng con người. Kun thấy một cái đuôi của người đàn ông và nhanh tay túm lấy nó gắn vào cậu, cậu biến thành một chú chó và chạy khắp vườn. Trở vào nhà, Kun kể với cha mẹ nghe về cuộc vui chơi của cậu với Yukko dạng người.

Đến ngày búp bê, cả gia đình dựng lên những con búp bê truyền thống để chúc Mirai cùng những bé gái khác có sức khỏe và hạnh phúc. Cha mẹ Kun bỏ quên những con búp bê mà không cất chúng đi sau khi kỳ lễ kết thúc. Thất vọng khi cha mẹ lại chỉ chú ý vào Mirai, Kun chạy ra sân. Cậu gặp một cô nữ sinh trung học, người tự nhận là Mirai đến từ tương lai, Kun có thể nhận ra cô em bằng vết bớt trên bàn tay. Sau nhiều lần vụng về và lẩn trốn cha Kun, Mirai từ tương lai đã đưa những con búp bê về chỗ cũ cùng với sự giúp đỡ từ Kun và Yukko dạng người.

Bà và ông ngoại Kun đến, cậu tiếp tục hả giận mẹ mình và đổ đống đồ chơi xuống. Cậu chạy ra vườn lần nữa và được đưa đến bối cảnh một khu phố giữa trời mưa từ vài thập kỷ trước trong quá khứ. Đi một đoạn, cậu gặp một cô bé mà cậu cho là mẹ mình khi còn nhỏ, giống người trong bức hình mà mẹ cậu đưa cậu xem. Cô gái giận mẹ cô vì đã từ chối cho cô nuôi mèo. Kun về nhà cô, tại đây cô gái nhỏ khẳng định sẽ vui hơn nếu khiến đồ đạc quanh nhà trở nên lộn xộn, đồ chơi và thức ăn rải khắp trên sàn và mặt bàn. Mẹ cô bé trở về, người là bà của Kun sau này. Kun phải ra khỏi nhà cô bé và nghe lén được những lời mắc nhiếc đặt lên cô gái nhỏ, cùng với đó là tiếng khóc của cô bé, mẹ sau này của Kun. Cậu trở về hiện tại và tỏ ra thông cảm với mẹ mình hơn, nhưng vẫn tiếp tục phàn nàn và than vãn về những điều nhỏ nhặt.

Kun có một chiếc xe đạp bốn bánh, nhằm để luyện tập đạp xe lần đầu ở công viên, nhưng cậu muốn học cách đi xe đạp mà thiếu hai bánh nhỏ, sau khi thấy những đứa trẻ lớn hơn cậu đạp xe chỉ với hai bánh. Cha của Kun giúp cậu hết mình, nhưng Kun không thể giữ vững chiếc xe thẳng đứng và ngã lần này đến lần khác. Trở về nhà, Kun tiếp tục chạy ra sân, tại đây cậu gặp ông cố mình ở một vùng nông thôn nhiều thập kỷ trước. Là một thanh niên với một chân bị thương, ông cố cho Kun xem những con ngựa gần cửa hàng của ông. Kun bắt đầu sợ khi ông cố cậu cưỡi ngựa và chạy xe máy và mang cậu theo. Trở lại hiện tại, Kun giữ vững được chiếc xe đạp của mình bằng cách nhìn thẳng và đạp một cách thành thạo, nhờ những gì cậu học được từ ông. Mẹ Kun cho cậu xem những bức ảnh thời xưa, cậu mới biết chàng thanh niên mình gặp là ông cố, người phục vụ động cơ cho máy bay trong chiến tranh khi còn trẻ và vừa mới mất năm trước.

Ngày nọ, cả gia đình chuẩn bị cho một chuyến đi. Kun khó khăn trong việc tìm mặc chiếc quần vàng yêu thích của cậu vì nó năm trong máy giặt, cậu buộc phải mặc quần xanh. Không đồng ý, cậu chạy trốn khắp nhà, nhưng khi ra ngoài, gia đình đã biến mất. Bước ra sân, cậu thấy một nhà ga tên Isogo. Gần đó có một cậu thanh niên nhắc cậu không được lên tàu, Kun bỏ qua những lời của cậu nam sinh và chạy vào tàu. Tàu đưa Kun đến ga Tokyo, giữa đám đông tại đây chỉ có một mình Kun. Cậu tìm đến và báo cho một vị tiếp viên mình bị lạc, khi được hỏi tên cha mẹ Kun là gì để xác nhận, cậu không nhớ. Vị tiếp viên đành gửi một tàu cao tốc hình rồng cho Kun, nói rằng đứa trẻ nào bị lạc mà không thể được tìm thấy sẽ phải lên chuyến tàu đó để đi đến "Vùng đất cô đơn", hay còm gọi là địa ngục. Cậu thấy Mirai đang bị hút vào cửa một con tàu gàn đó và đã nhanh chóng cứu cô bé. Kun chịu thừa nhận cậu là anh trai của Mirai. Mirai trên tay cậu biến mất, thay vào đó là Mirai từ tương lai xuất hiện và đưa Kun về nhà bằng cách bay lên. Họ đáp xuống cái cây ngoài sân, là thứ chứa đựng các gia phả của gia đình. Những hình ảnh thời quá khứ hiện lên, Kun thấy cha cậu bị giới hạn về thể chất khi đi xe đạp lúc nhỏ, thấy Yukko rời chó mẹ của mình để theo gia đình thành thú cưng, thấy mẹ cậu bắt đầu ghét mèo khi một con mèo giết chết một chú chim mà mẹ cậu khi nhỏ chứng kiến, và thấy cuộc đua giữa ông cố mang theo cái chân bị thương từ thế chiến II với bà cố và nếu ông cố thắng, ông sẽ lấy bà. Kun cũng nhìn thấy trước tương lai và nhận ra chàng thanh niên cậu gặp ở nhà ga chính là cậu ở tương lai. Trở lại thời điểm hiện tại, Kun chấp nhận đi cùng gia đình với chiếc quần màu xanh.